Mùa dịch ở phòng hồi sức cấp cứu
Tiếng còi xe cứu thương vang liên tục, nó đã quen thuộc từ khi có dịch Covid-19 xảy ra trên địa bàn thị xã Vĩnh Châu. Đó là những xe chở bệnh nhân F0, để chuẩn bị đưa đi cách ly điều trị.
Phòng hồi sức cấp cứu gần đó, nên bệnh nhân cũng như người nhà đều có thể biết ít hay nhiều thông tin về những trường hợp nhiễm bệnh Covid, rồi sự bàn tán kết thúc khi trời đã dần về khuya.
Có thể nói, khi là người nhà bệnh nhân ở phòng hồi sức cấp cứu, chúng ta mới biết ranh giới giữa sự sống và cái chết gần trong gang tấc. Để đem lại một trái tim có nhịp đập trở lại, một trạng thái sức khỏe đang hồi phục, đội ngũ y bác sĩ tại phòng hồi sức cấp cứu phải tận tình và dồn tất cả nội lực để thực hiện những thủ thuật đã học và thực hành được trong thời gian qua.
Tết trung thu nơi điều trị cho bệnh nhân mắc Covid-19
Ảnh tác giả cung cấp.
Hơn 2 tuần chứng kiến hàng chục ca đưa vào cấp cứu, trong đó đa số là những người cao tuổi với bệnh lý huyết áp cao, mỡ máu, còn lại là bệnh thận và đường trong máu cao ở một số người tuổi ở khoảng ngoài 40. Một số đã tương thích với cách điều trị đang hồi phục, còn một vài ca quá yếu, phải chuyển tuyến trên, trong đó một ca nữ bệnh thận 79 tuổi, do hệ tiêu hóa yếu nên khi con cho ăn xong, vừa nằm xuống đã khó thở và đi đến ngưng thở. Những bệnh nhân nằm gần thấy được kịp thời gọi điều dưỡng và bác sĩ. Lực lượng cấp cứu đã nhanh chóng lấy hết sức mình để bà thở được và đưa lên tuyến trên, bởi thời điểm đó bệnh viện không đủ phương tiện để lưu bệnh nặng như vậy. Ca thứ hai là em Huỳnh Rít 26 tuổi bị tai nạn giao thông từ 3 năm trước để lại di chứng liệt người và phải thở bằng máy, trong lúc cấp cứu mọi người tập trung cho ca khác thì em đã tím tái sắp ngưng thở, giường bệnh được kéo đi, tôi lại thầm niệm danh hiệu Phật A Di Đà, 2 ca tưởng chừng tử vong, khi tôi liên tục niệm danh hiệu Ngài, cuối cùng họ đã thở được, thật hoan hỷ.
Lúc mẹ tôi rơi vào hôn mê, tôi lại nhớ đến những thời kinh của mùa Vu Lan, những bài chú cầu nguyện, tôi lầm thầm liên tục và kết hợp với sự nhiệt tình của các điều dưỡng cũng như bác sĩ, mẹ tôi ăn được, nhưng trí nhớ chưa hồi phục. Tôi lại phát tâm trợ giúp những bệnh nhân nghèo, ca cấp cứu chuyển tuyến trên của một bệnh nhi, do ở vùng phong tỏa, gần 2 tháng không ra ngoài mua thuốc được, bé 6 tháng tuổi bệnh trở nặng ảnh hưởng nghiêm trọng đến não, tôi hỗ trợ cho 2 mẹ con, rồi góp sức với bếp ăn từ thiện, vận động người quen cùng thực hiện để hồi hướng công đức cho mẹ sớm lành bệnh. Có một điều tôi rất băn khoăn, bệnh nhân và người nhà là 2 người, cứ 3 ngày test 1 lần, mỗi lần 476.000 đồng, khi xuất viện test thêm lần nữa, nếu nằm trong bệnh viện lâu ngày thì bệnh nhân nghèo có tiền đâu để đóng khoản trên?
Những ngày trong phòng hồi sức cấp cứu thấy phương tiện dụng cụ nơi đây còn thiếu thốn, như máy thở, xe lăn, tôi nghĩ sẽ vận động bạn bè hỗ trợ để các bác sĩ và đội ngũ y sĩ điều dưỡng làm tốt hơn trách nhiệm của mình trong việc đem lại sự sống cho bệnh nhân. May thay sau các ca cấp cứu mà thiếu máy thở, phòng hồi sức cấp cứu đón nhận được các máy thở mới và hiện còn thiếu vài chiếc xe lăn riêng của Phòng, để chuyển bệnh nhân đến các khoa sau khi ổn định.
Rơi nước mắt khi xem y bác sĩ cứu thai phụ mắc COVID-19 trong 'Ranh giới'
Tôi nghĩ những quy định chặt chẽ của bệnh viện rất tốt cho người nhà và bệnh nhân, tuy nhiên vẫn có những kẽ hở khiến Ban chỉ đạo phòng chống dịch Covid-19 phải tiến hành phong tỏa các khu vực có F0, do người đi thăm F0 lây nhiễm. Đối với bệnh nhân, trong phòng hồi sức là đã an toàn do việc phun xịt khử trùng gần đó, (do có ca F0 phổi trở nặng phải chụp X Quang), thì việc xét nghiệm Covid-19 có nên thực hiện 3 ngày 1 lần không? Trong khi F1 cách ly thì 1 tuần mới xét nghiệm.
Nhìn chung, đội ngũ y bác sĩ điều dưỡng trẻ hiện nay rất đa tài, nghiệp vụ rất tinh thông, nhanh nhạy nhưng thiếu phương tiện thì sẽ chậm phát triển trong việc thực hiện cấp cứu và điều trị bệnh. Tin rằng, với những nỗ lực nhất là trong mùa dịch này thì lãnh đạo ngành sẽ thấy năng lực của y bác sĩ ở vùng sâu vùng xa này và tạo điều kiện tốt hơn cho họ thực hiện việc chăm sóc sức khỏe cho nhân dân một cách chủ động và an tâm hơn.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Tuỳ bút: Bão ở quê xa
Góc nhìn Phật tửNghe tin đài phát thanh báo quê mình có bão, cơn bão gần bờ. Bất chợt trong lòng cứ chộn rộn mãi. Cuộc điện thoại về nhà vừa dứt nhưng không khỏi lo âu, tôi lặng nhìn kim đồng hồ đang dịch chuyển dần về đêm. Bây giờ là cuối tháng Tám âm lịch, miền Trung quê tôi lại tiếp tục gánh chịu sự hoành hành của những cơn bão.
Nghĩ về những người Thầy
Góc nhìn Phật tửXin thành kính dâng tặng những người Thầy đã cho con từng con chữ. Xin trọn đời tri ân những người Thầy đã khai tâm mở trí cho con trên đường tìm về Đạo Pháp! “Người Thầy là ngọn nến, đốt cháy mình để thắp sáng nhân gian” (Ngạn ngữ Ixraen).
Phụ nữ làm gì để mang lại phúc báo cho gia đình?
Góc nhìn Phật tửNgoài các thiện hạnh bố thí, phóng sinh, người phụ nữ có thể bắt đầu tích lũy công đức cho mình và gia đình từ việc tụng kinh, niệm Phật. Tụng đọc kinh Phật chính là khởi đầu đúng đắn trong cuộc đời, giúp người phụ nữ học cách làm người mẹ tốt, con dâu tốt, người vợ tốt.
Tâm sen giữa đời
Góc nhìn Phật tửĐời người như một giấc chiêm bao, sinh-lão-bệnh-tử là điều hiển nhiên không ai tránh khỏi, cuối con đường bóng xế ngả chiều ta rời bỏ nơi đây với bàn tay không. Thế sự đời lại lắm uẩn khúc khó lường trước, thọ báo luân hồi liên miên bất tận như cái ách đã quàng sẵn trên thân.
Xem thêm














