Nghĩ về bất như ý: "Tôi xứng đáng nhận về điều đó"

Nhà Sư dạy, khi một điều bất như ý xảy đến với bạn, đó không phải là ngẫu nhiên, mà đó chính là vì bạn-xứng-đáng-phải-nhận-điều-đó.

Bởi vì chúng ta là phàm nhân, chưa chứng Thánh, không có tam minh lục thông (thần thông), nên chúng ta không thể nhớ/biết các kiếp quá khứ của mình, chúng ta không thể biết chúng ta đã gieo những nhân gì trong quá khứ. Chứ nếu chúng ta biết, chắc chắn chúng ta sẽ nói: Đáng đời. Kiếp này gặp những chuyện như vậy là... đáng đời.

Quả của nghiệp một khi đã trổ thì không thể thay đổi được. Chúng ta chỉ có thể thay đổi nhân. Nhưng không có nghĩa là chúng ta phó mặc cho số phận, đó là trạng thái tâm lý không tốt (sân hận). Thay vì than thân trách phận: 'Tại sao điều đó lại xảy đến với tôi', thì chúng ta hãy bình tâm đón nhận và tìm cách làm giảm nhẹ nhất có thể.

Nghĩ về bất như ý:
Và thay vì than thân trách phận, chúng ta hãy thầm cảm ơn vì quả của nghiệp đã trổ ra sớm... Ảnh minh họa

Quả của nghiệp là không thể thay đổi, nhưng vẫn có cách làm giảm nhẹ. Ví dụ như, muối thì mặn, nhưng nếu muối pha với nhiều nước thì vẫn có thể uống được (muối tượng trưng cho quả của nghiệp; nước tượng trưng cho phước báu). Hay như, một hòn đá nếu ném xuống ao thì nhất định nó sẽ chìm, nhưng nếu có chiếc thuyền chở hòn đá, thì ít nhất nó sẽ không bị chìm ngay lúc đó (hòn đá tượng trưng cho quả của nghiệp; chiếc thuyền tượng trưng cho phước báu).

Điều này có nghĩa là, để làm giảm tác hại của nghiệp, chúng ta phải tích rất nhiều phước để có thể vượt qua được quả của nghiệp một cách ít đau khổ nhất.

Ví như, một người hay bệnh tật, điều này có thể giải thích là do nhiều đời nhiều kiếp người này đã giết hại rất nhiều chúng sinh khác. Do đó, để có thể làm giảm nỗi đau bệnh tật, chúng ta có thể tạo phước bằng cách: Phóng sinh hoặc bố thí cúng dường. Thay vì bệnh tật mà còn bị nghèo, không có tiền chữa trị, thì sẽ đau khổ biết chừng nào. Nhưng nhờ phóng sanh, bố thí cúng dường, phước báu là chúng ta được giàu sang sung sướng, thì dù quả của nghiệp là bệnh tật, nhưng nhờ có tiền bạc nên chúng ta có cơ hội được chữa trị, hoặc có cơ hội gặp được thầy thuốc giỏi. Phước báu phóng sinh hoặc bố thí cúng dường giống như nước hoặc chiếc thuyền, giúp cho chúng ta đi qua nghiệp một cách ít đau khổ nhất.

Và thay vì than thân trách phận, chúng ta hãy thầm cảm ơn vì quả của nghiệp đã trổ ra sớm, khi bạn vẫn còn sáng suốt, khi bạn còn trẻ, còn có tài chính, còn có thời gian,... để có thể đối mặt với nghiệp, để vượt qua nghiệp. Chứ nếu nó trổ muộn, khi bạn đã già sắp chết, lúc đó trạng thái tâm lý không vững, chết với một cái tâm sân hận, chắc chắn nơi đến tiếp theo của bạn sẽ là cõi khổ.

Điều này cũng giải thích tương tự với những may mắn trong đời bạn. Đó là vì bạn xứng đáng nhận những điều đó.

Nếu bạn biết bạn đã từng gieo nhân gì, chắc chắn bạn sẽ nói: Tôi xứng đáng bị/nhận điều đó.

______

* Tác giả là tu nữ, đang tu học tại một thiền viện ở Đồng Nai


gg follow

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Người ta khổ hơn mình…

Phật pháp và cuộc sống 23:18 21/11/2025

Mấy hôm nay, xem tin lũ ở Phú Yên, Nha Trang, Quy Nhơn, lòng tôi cứ chùng xuống.

Niềm vui từ một chén trà

Phật pháp và cuộc sống 16:22 21/11/2025

Anh bạn tôi nhỏ hơn tôi vài tuổi, còn là sinh viên, nhưng lại có sở thích thưởng thức trà hàng ngày. Mỗi buổi sáng thức dậy, anh bạn tự pha cho mình một ấm trà thơm nóng rồi ngồi nhâm nhi đọc sách. Những khi tôi đến chơi, thể nào anh bạn cũng pha một ấm trà thật đậm ngon mời tôi. Biết anh bạn có sở thích này nên nhiều lần đến tôi thường mua theo một gói bánh ngọt, thế là anh em lại có một buổi uống trà, ăn bánh nói chuyện thật hợp ý. Cũng vì sở thích này mà bạn tôi hay bị bạn bè trêu chọc, rằng thanh niên gì mà cứ như ông già, bia rượu cà-phê thì họa hoằn gọi mãi mới chịu đi, còn nhắc đến trà thì khoái cả chí, cứ có bộ ấm là tìm trà pha ngay.

Không thể nghĩ bàn

Phật pháp và cuộc sống 16:02 21/11/2025

Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình tương đối khá. Cha mẹ chăm lo cho ăn học chu đáo nên tôi phần nào có “bệnh công tử”. Học xong ở lại thành phố và lấy vợ, nhà vợ cũng khá nên cho chúng tôi một căn nhà nhỏ, cuộc sống như thế cũng quá đẹp so với bạn bè.

Đồng niên huynh đệ

Phật pháp và cuộc sống 12:21 21/11/2025

Từ xa xưa, chư Tổ sư đã ngộ Đạo từ tuổi nhỏ. Ngày nay, con thấy mình và chú Tuệ Đạo cũng mang trong lòng khát khao ấy, mong muốn được sống trong ngôi nhà chung của Đức Thế Tôn. Hai huynh đệ mang hai hành trình khác biệt, nhưng cùng chung một chí lớn: Đi trên đường Đạo.

Xem thêm