Ta đến từ tiếng khóc và ra đi trong làn khói trắng
Ta đến trong tiếng khóc đầu đời, không phải vì đau, mà vì phổi vừa biết thở, thân vừa chạm vô thường.

Khổ đau trong kiếp người không chấm dứt với cái chết
Người ta reo mừng, vì thêm một sinh linh chào đời.
Rồi ta lớn lên, mặc vào mình đủ vai: hiền – dữ, được – mất, đúng – sai, hơn – thua.
Ta xây đời như dựng một ngôi đền thờ cho cái “tôi”, ngày đêm cúng tế bằng nỗ lực, thành tựu, danh vọng, tình cảm, khổ đau…
Chỉ để chứng minh rằng: “Tôi có thật.”
Nhưng đến cuối cùng, khi thân nằm yên và khói trắng bay lên, tất cả những “bằng chứng” ấy chỉ còn lại trong vài giọt nước mắt, vài câu kể lại, rồi cũng tan vào gió.
Giữa tiếng khóc khởi đầu và khói trắng cuối cùng, ta chỉ là một làn khói mỏng đang tạm mang hình người.
Có bao giờ ta ngẫm lại, để hỏi mình đã thật sự sống, hay chỉ đang trôi qua?
Đời không dài như ta tưởng đâu.
Chớp mắt thôi đầu đã bạc, mắt đã nhăn.
Nếu không tỉnh, ta sẽ sống cả đời mà chưa từng có mặt trong chính hơi thở mình.
Tất cả những gì ta tranh giành, giữ khư khư, rồi cũng tan như bụi trong chiều gió.
Nhưng nếu trong một khoảnh khắc nào đó, ta biết mỉm cười giữa tiếng khóc, và bình yên giữa khói trắng, thì kiếp người ấy – dù ngắn đã sống trọn với chính mình, và có ra đi cũng không hối tiếc.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Mênh mang nước lũ
Phật pháp và cuộc sốngNhững ngày này, theo dõi chuyên trang mưa lũ miền Trung, tôi cứ thấy lòng mình chùng xuống.
Đã tằm thì phải nhả tơ
Phật pháp và cuộc sốngLúa mót cười cợt thúng quang/ Gánh về gánh cả nắng vàng về theo/ Chân thoăn thoắt bước xa nghèo/ Tóc còn bịn rịn với theo gió đồng
Hãy là hiện thân của sự bình an
Phật pháp và cuộc sốngKhi con người chân thật được hiện diện, ta sẽ tự nhiên nói chuyện với người khác bằng năng lượng rất mềm mỏng, rất dịu dàng, rất dễ thương. Trong từng lời nói và ánh mắt đều có sự lắng nghe, có tôn trọng, có chấp nhận và có hoan hỷ.
Hai món nợ đời người nhất định phải trả
Phật pháp và cuộc sốngTrong cuộc đời này, có 2 món nợ lớn nhất mà chúng ta phải trả - đó là công ơn cha mẹ và thầy cô.
Xem thêm














