365 ngày của một năm, ta đã làm gì vậy?
Câu chuyện Nhà Giả Kim của tác giả Paulo Coelho mãi còn là câu chuyện đẹp và hay. Rất nhiều người bỏ quê lên phố với khát vọng đổi đời, với khát vọng tìm thấy thiên đường.
>Những giáo lý Phật giáo nên đọc
40 tuổi, 50 tuổi nhìn lại ngẩn ngơ....
Sau một hành trình gian nan ....
Chợt nhận ra cha mẹ già nơi quê nghèo là cả kho báu ....
Vội vàng quay về thì không còn nữa.
Sáng nay chạnh lòng vì một bệnh nhân 45 tuổi đến khám với lý do mệt mỏi, chán ăn, đi tiểu có kiến bu ....
Kết quả siêu âm: Theo dõi u gan đa ổ, nghi HCC (Hepatocellular carcinoma, ung thư biểu mô tế bào gan).
- Nhập viện nhe anh.
- Không được đâu. Nhà tôi neo người lắm.
- Vợ con anh đâu?
- Mới có vợ mới, nói đúng hơn là bồ nhí, chưa có con. Còn vợ con trước do tôi nhậu quá, họ bỏ đi rồi.
- Cha mẹ anh đâu?
- Ông bà ở quê. Nhưng thôi, nghe tin này ổng bả sao sống nổi.
- Anh thật sự thương họ à?
- Bác sĩ nói gì kì vậy?
- Thế một năm 365 ngày, anh gặp ổng bả mấy ngày.
- Dịp Tết ... nhưng mà hình như loáng thoáng thôi vì bận nhậu với bạn bè, lối xóm ....
Khi bệnh nhân lầm lũi ra về hẹn tuần sau nhập viện, mình lại tiếp tục công việc khám bệnh.
Nếu đúng là ung thư gan đa ổ, mong bệnh nhân chiến đấu để giành lấy những "365 ngày" của sự sống.
Nhưng trong từng 365 ngày đầy khó khăn trước mắt, bệnh nhân sẽ làm gì với cha mẹ, với vợ cũ, với hai đứa con?
Trời ạ! Mình là bác sĩ mà cứ như vậy hoài sao khám bệnh đây?
- Bác sĩ ăn tết vui không?
- Dạ vui, còn cô ăn tết vui không?
- Dạ, nghe lời bác sĩ, cứ kệ bệnh tai biến liệt nửa người đi nên tôi vui.
- Thiệt. Cô có phúc lắm đó biết không? Thường chỉ có người vợ mới chăm sóc chồng dù bất cứ hoàn cảnh nào, còn đằng này, hai năm nay bác sĩ thấy chú chăm sóc cô quá tốt. Chích từng mũi insulin, cho uống từng viên thuốc, dìu từng bước chân đi.
- Bác sĩ, đừng nói vậy. Vợ tôi mặc cảm rồi buồn. Hồi đó bả cực vì tôi lắm. Tôi cũng rượu chè, gái gú dữ lắm. Nhưng bả tha hết.
Chồng bệnh nhân "chỉnh" ngay lời mình nói. Thật ra, mình muốn những bệnh nhân mình nhận ra và đếm những điều may mắn họ đang có được hơn là kể những nỗi đau và làm quá lên về bệnh tật.
Họ về rồi, lòng mình ấm lên một chút!
Nắng bỗng đẹp hơn. Bầu trời bỗng trong hơn.
Mình nhớ có một câu nói rất hay là: Để có được một cái nắm tay ân cần bình an của tuổi già, người ta phải trả biết bao nhiêu bão giông tuổi trẻ.
Ừ thì, tuổi trẻ có thanh xuân rực rỡ như nắng như hoa nên có nhiều lựa chọn, nên nghĩ mình là một vì sao ... Ít ai chịu hy sinh, ít ai cảm nhận được hơi ấm còn quan trọng hơn vẻ đẹp bên ngoài, chân thành còn quan trọng hơn những lời đường mật.
Mái nhà có hơi ấm tình thương mới thành mái ấm.
Thương được thì thương đi, đừng cân đo nữa!
Cuộc sống và vạn vật quanh chúng ta, từng giờ từng phút luôn luôn biến đổi theo không gian và thời gian, không có gì tồn tại vĩnh viễn. Đó chính là “Vô thường”, nghĩa là không có gì thường xuyên trường tồn mãi mãi.
Thân vô thường: Sinh, lão, bệnh, tử, bệnh tật, tai nạn bất thường luôn xảy ra.
Tâm vô thường: Lòng tin dễ lung lay, lý tưởng cũng dễ thay đổi.
Thời gian vô thường: Đời người thật ngắn ngủi để rồi thoáng chốc hiểu ra một điều được sống thanh thản hưởng chọn niềm yêu thương là điều quý giá.
Tiền vô thường: Khi chúng ta ra đời thì cũng đã chẳng có một đồng, khi chết rồi cũng chẳng mang đi được một xu..
Nếu đời là vô thường, sự sống có giới hạn thì phải chăng con người ta khi sống nên có một chút ý nghĩa. Bạn ước mong gì? Bạn muốn làm điều gì? Bạn cần phải làm điều gì? Bạn yêu thích điều gì? Bạn không nên làm điều gì? Bạn có biết mình đang muốn gì hay không? Nếu cuộc đời cứ thế trôi qua vô nghĩa, liệu điều gì sẽ khiến chúng ta ân hận về sau?
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Tuổi nào cho em
Góc nhìn Phật tử 13:43 22/11/2024Tôi vác ba lô trên lưng trở về sau chuyến hành trình nơi đất khách, trong hành trang tôi mang vài thứ từ quê xa làm quà cho anh em. Vừa bước vào cổng chùa nghe hơi lạnh… thoáng mùi chia ly.
Đạo Phật là lối sống đẹp để hướng đến việc hoàn thiện bản thân
Góc nhìn Phật tử 10:24 22/11/2024Trong cuộc hành trình tìm kiếm ý nghĩa đích thực của cuộc đời, Đạo Phật xuất hiện như một ánh sáng soi đường, giúp con người thấu hiểu chính mình và hoàn thiện bản thân.
Để Sư nấu
Góc nhìn Phật tử 10:06 22/11/2024Cách đây chừng sáu năm, ngày đó tôi đang là một sinh viên năm thứ ba, sống chung phòng trọ với bảy người bạn nữa ở khu Làng Đại Học Thành phố Hồ Chí Minh. Tuy chung trọ nhưng chẳng ai cùng quê với nhau cả, Bắc – Trung – Nam đều có.
Nói xấu người
Góc nhìn Phật tử 09:51 22/11/2024Đã nhiều lần tự hứa với bản thân sẽ không bao giờ nói xấu người khác, thế nhưng đâu cũng lại vào đó, cứ hễ tụm năm tụm ba là không nói chuyện của người này cũng nói người khác, hoặc khi ai đó nói về chuyện của người khác dù không nói ra nhưng vẫn có những ý nghĩ xấu, không tốt về họ.
Xem thêm