Thứ tư, 24/04/2019 11:03 (GMT +7)

| Hà Nội 34°C /57%

Tịnh Độ tông
DỮ LIỆU
Thứ sáu, 22/03/2024, 20:22 PM

Bỏ một chữ tham 

Khác với mọi người, anh nhờ ông lão hàng xóm giỏi chữ Hán viết cho mình một chữ “tham”, rồi treo trân trọng ở góc phòng làm việc. Nhiều người đến ngạc nhiên hỏi, sao không phải chữ “tâm” hay chữ “nhẫn”; thậm chí, chữ “phúc”, hay chữ “phát”.

Anh cười: “Ở đời, thiếu chữ gì thì xin chữ đấy. Tôi thỉnh chữ “tham” chỉ là để nhắc mình hàng ngày phải buông bỏ cái sự tham đi. Tham thì khổ lắm”. 

Thấy khách vẫn chưa hết ngạc nhiên, anh lại thủng thẳng: “Đấy, ra đường, bao nhiêu là ngôi nhà, bấy nhiêu kiểu kiến trúc, toàn ôm đồm, lắm chi tiết mà lại rườm rà, lôi thôi, màu sắc thì cứ thích đắp chỗ nào lại thêm một màu mới ở chỗ đó. Tôi cảm thấy mệt mắt, rắm rối. 

Ảnh minh hoạ.

Ảnh minh hoạ.

Vào bên trong, lại càng khổ hơn. Chủ nhân nào lúc mừng nhà mới chỉ mong sắm được đồ đẹp, ở một thời gian rồi là cứ tha về hàng trăm thứ, từ vặt vãnh đến đắt tiền, mà chả bớt đi được thứ gì vì tiếc của. Ngôi nhà bề bộn vì con người và con người thì cứ chất thêm đủ thứ thèm muốn theo năm tháng. Tôi chẳng hề mong mình trở thành nạn nhân của lòng tham từ chính mình”. 

Nghe anh nói, ừ thì cũng có lý thật. Người ta ít khi rũ bỏ được, mà lúc nào cũng cứ chất thêm gánh nặng của vật chất lẫn nỗi bi ai. Để trấn an nỗi sợ, người nào cũng thủ bên mình một thứ mà họ cho là bùa hộ mệnh. Người thì mang theo tiền bạc, kẻ đeo đầy kim cương, người dắt lưng đủ thứ giấy tờ vài căn nhà, ngân phiếu, người lao vào nhiều cuộc tình chỉ để sưu tập tình yêu, kẻ trưng ra vài chức tước... – cứ thế, tất cả đều yên chí leo lên chuyến tàu lao về chốn âm phủ. Ấy mà khi đến ga cuối, họ có mang gì được cho mình đâu! 

Chỉ vì một chữ “tham” mà những con sông bị bức tử, những đứa trẻ chết dần mòn vì sữa độc, bao nhiêu gánh nặng đổ lên đầu người dân. Nếu nơi nào cũng treo một chữ “tham”, thì sự thể sẽ như thế nào nhỉ? Xe buýt chắc sẽ không đến nỗi bỏ rơi người đi đường, thầy cô không đánh học sinh, người đời hẳn thôi gian lận... 

Còn ngay trong chính anh, anh rửa sạch những thèm khát vẫn thường hay dày vò mình. Mộng giàu có, mộng cho con đi du học, mộng đổi xe mới, lên chức, có một gia đình như mơ... Những dục vọng cứ réo sôi sùng sục và nơi ấy, con người hốt hoảng vì không làm chủ được mình, vì sự quay quắt, trả giá. Có khi nào, những dục vọng ấy hoá thành cơn mưa, đi khắp nhân gian, thấm nhuần vào đất đai, làm nên những niềm vui nhỏ cho những kiếp người? 

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Cùng Phatgiao.org.vn lan toả Đạo Pháp.

Ý kiến của bạn

Nhiếp tâm niệm thần chú Đại bi

Góc nhìn Phật tử 16:02 27/04/2024

Thương mẹ lắm, nhớ mẹ nhiều nhưng con nào có ngờ mẹ qua đời sớm như vậy! Đó là nỗi đau lớn nhất trong đời con. Lòng con cảm giác đau tê tái và chợt tỉnh chợt mơ giữa ban ngày. Con đã nhắm nghiền đôi mắt nén nỗi đau vào lòng. Con niệm Phật A Di Đà đưa mẹ ra đi vĩnh viễn.

Dùng thân khẩu ý để niệm Phật

Góc nhìn Phật tử 15:50 27/04/2024

Thân người khó được lắm thay/ Dùng thân tu tập, chớ đày đọa thân/ Đem thân vô chốn hồng trần/ Để cho Duyên, Nghiệp mãi dần thân đau.

Trái tim bất tử - Kỳ 2: Một huyền thoại lặng lẽ

Góc nhìn Phật tử 12:10 27/04/2024

Các đệ tử và những người từng được gặp Bồ-tát Thích Quảng Đức đều kể rằng Bồ-tát có ánh mắt hiền từ, đôi khi phảng phất nét buồn trầm lặng.

Bài thơ về cơm chùa

Góc nhìn Phật tử 17:16 26/04/2024

Tôi còn nhớ hôm đó, khi mặt trời đã lừ đừ lặn về hướng Tây xa xa có những rặng núi xanh rì, tôi ra khỏi tam quan của chùa để trở về nhà…

Xem thêm