Thứ tư, 24/04/2019 11:03 (GMT +7)

| Hà Nội 34°C /57%

Tịnh Độ tông
DỮ LIỆU
Thứ ba, 22/10/2019, 06:39 AM

Con là ngày mới thênh thang

Phải rồi, kiếp trước của tôi đã rời. Cũng như ngày hôm qua đã trôi. Như cái cây có những bông hoa ngày hôm qua đã rụng xuống, và ngày mới sang lại xòe nở hoa mới thơm vui.

>>Phật tử có thể đọc thêm loạt bài về Lời Phật dạy 

Mặt trời còn ngủ nướng chưa dậy sau thời kinh buổi sớm của tôi bên quý thầy, sư bác, sư chú và một vài Phật tử. Khoảng thời gian 5 giờ sáng vừa đủ để tôi cảm nhận được nhiều điều, và nhận ra mình là một ngày mới đang lên – ngày mới dịu hiền và thênh thang.

Bao bụi bặm ngày hôm qua đã được lắng lại, gạn lọc, tan thầm trong đêm, để sớm nay núi rừng phả tinh khôi ắp đầy không gian. Tôi thả bước chân rời nhà Tổ, qua Tam Bảo và xuống con dốc nhỏ bên dưới. Triền dốc thoai thoải và ngắn, dẫn ra cây đa già ngoài phía đường nhỏ, báo lối vào chùa.

Nụ cười ngày mới. Ảnh: Lương Đình Khoa

Nụ cười ngày mới. Ảnh: Lương Đình Khoa

Bước thật chậm. Thở thật sâu. Thi thoảng nhắm mắt, hít hà. Thấy mình là một mảnh thiên thạch nhỏ vỡ ra từ đâu đó, chậm trôi trong vũ trụ tăm tối mênh mông. Những vì sao xa lấp lánh mỉm cười.

Bài liên quan

Thiên thạch nhỏ cứ lăn trôi. Và từ từ nhẹ dần, nhẹ dần, bỏ đi những vướng víu còn sót lại trong lòng, chuyển thành một vầng mây xám pha chút xanh, ánh hồng… Rồi mây khẽ khàng thành từng đợt mưa trong, loang loáng rơi xuống. Hạt mưa không tên, trong suốt, không định rõ về một sắc màu, hình hài ngắn dài tròn dẹt. Mưa vô thanh, vô sắc, vô hình. Mưa lặng im mang trong veo mát lành tìm về nguồn cội, tan vào đất mẹ. Mưa chạm hạt mầm. Hạt mầm thứ giấc.

Và khi cơn mưa kết thúc, hạt mầm hé nở những nụ hoa chum chúm đầu ngày, đợi mặt trời lên soi sáng cựa mình bung nở hân hoan.

Tôi là thiên thạch nhỏ, là vầng mây, là vạt mưa, là bông hoa đang hé nở đầu ngày.

Tôi nhớ có lần con tò mò bạch hỏi thầy xem kiếp trước mình là gì? Thầy mỉm cười:

- Đừng truy tìm quá khứ, chớ hoài vọng tương lai. Con đan

Thở cho thảnh thơi, thở cho an vui. Thở cho đỡ phí kiếp người còn duyên. Ảnh: Lương Đình Khoa

Thở cho thảnh thơi, thở cho an vui. Thở cho đỡ phí kiếp người còn duyên. Ảnh: Lương Đình Khoa

g ở đây. Và con hãy là chính con!

Phải rồi, kiếp trước của tôi đã rời. Cũng như ngày hôm qua đã trôi. Như cái cây có những bông hoa ngày hôm qua đã rụng xuống, và ngày mới sang lại xòe nở hoa mới thơm vui.

Bài liên quan

Thầy gõ cửa trong tôi để cảm nhận rõ hơn về hiện tại: Hãy coi mỗi ngày của chúng ta là một kiếp. Sáng sinh ra, trưa được nửa cuộc đời, đêm tàn chết đi, mai lại được đầu thai sống một kiếp sống mới. Chính vì thế luôn cho mình cơ hội bắt đầu lại mọi thứ từ đầu, chọn lựa an vui, không ôm những vướng bận, muộn phiền của ngày hôm qua sang kiếp sống mới. Như thế, thay vì nghĩ khi 80 – 90 tuổi chết đi ta mới hết một kiếp sống, thì một năm chúng ta có 365 kiếp, một đời chúng ta có hằng hà sa số kiếp sống cũng như cơ hội để làm mới mình, để bắt đầu lại sau những lỗi lầm, và để yêu thương nhiều hơn.

Tiếng chuông gió đinh - đứng dưới gốc đa già để tôi trở về với hiện tại. Ngày mới sang rồi. Mặt trời ló rạng tinh khôi. Thầy, tôi, và tất cả vạn loài vừa được tái sinh, để mỉm cười sống trọn kiếp sống mới trong 24 giờ yêu thương. Thở cho thảnh thơi, thở cho an vui. Thở cho không phí kiếp người còn duyên,...

-Địa Tạng Phi Lai Tự, 6h48, 26/8/2019-

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Cùng Phatgiao.org.vn lan toả Đạo Pháp.

Ý kiến của bạn

Bài thơ về cơm chùa

Góc nhìn Phật tử 17:16 26/04/2024

Tôi còn nhớ hôm đó, khi mặt trời đã lừ đừ lặn về hướng Tây xa xa có những rặng núi xanh rì, tôi ra khỏi tam quan của chùa để trở về nhà…

Đối trị phiền não khi niệm Phật

Góc nhìn Phật tử 11:05 26/04/2024

Thực ra không phải tới lúc niệm Phật chúng ta mới có phiền não, hoặc nhận biết ra chúng ta đang có, thậm chí quá nhiều phiền não, mà nói cho đúng: phiền não đã có trong chúng ta từ vô lượng kiếp tới nay.

Trường sinh bất tử qua cái nhìn của nhà Phật

Góc nhìn Phật tử 21:39 25/04/2024

Từ ngàn xưa, con người đã hằng nung nấu, ôm ấp ước mơ được trường sinh bất tử. Tuy nhiên, sự bất tử trường sinh dường như chỉ thấy có được trong những câu chuyện thần thoại hoang đường, hay truyền thuyết mơ hồ viễn vông.

Lành thay nếu được là học trò của Đức Phật

Góc nhìn Phật tử 14:37 25/04/2024

Giả như có một lần úp mặt vào lòng bàn tay suy ngẫm, ta sẽ thấy con người ngay từ lúc thoát thai đã chịu bất công: người rạng ngời tướng tốt ủ yên trong gấm vóc lụa là, kẻ đui què câm điếc lại còn sinh trong gia đình bần tiện.

Xem thêm