Gai góc ngoài kia không đáng sợ bằng gai góc trong lòng người
Trong cuộc sống, có những thứ chẳng mất tiền nhưng đòi hỏi con người phải trả giá bằng cả trái tim, có những sự chọn lựa là miễn phí nhưng bắt buộc phải trả giá bằng những bước chân đầy tổn thương để trở về.
“Có kẻ dẫn một người mù vào khu rừng đầy gai rồi bỏ họ lại ở đó, về một mình. Vì bị mù, không nhìn thấy đường, nên rất khó để ra khỏi được khu rừng gai, nếu ra được cũng phải bị tổn thương rất nhiều, rất đau.Cũng như vậy, khi bị tâm tham sân si chi phối, người đời không khác một người mù, không nhận thức được mọi chuyện, không nhìn rõ được vấn đề; tâm tham sân si là kẻ dẫn đường, dẫn người đời vào một khu rừng đầy gai, rồi bỏ họ lại ở đó, để họ tự thoát ra”.
Khi không kiểm soát được tâm, chúng ta như một người mù.Có kẻ bị tâm hận thù làm cho mờ mắt, không còn nhìn thấy được giá trị của tình thương đẹp đến thế nào; có người lại bị tâm tham làm cho mê muội, không còn cảm nhận được hơi ấm của sự sẻ chia đáng giá ra sao. Tham lam, hận thù, nhỏ nhen đến mức không còn biết gì, rồi mặc tình để chúng lôi kéo đi, mà đường trần ngoài kia lại đầy gai góc.
Khi không có niềm tin vào điều tốt đẹp, lòng người như tấm chăn nghèo

Trong cuộc sống, có những thứ chẳng mất tiền nhưng đòi hỏi con người phải trả giá bằng cả trái tim, có những sự chọn lựa là miễn phí nhưng bắt buộc phải trả giá bằng những bước chân đầy tổn thương để trở về.
Tạo hóa cho con người có hai mắt, để có thể nhìn một vấn đề từ nhiều phía: nhìn vào những việc đang làm trong hiện tại rồi nhìn đến tương lai để thấy kết quả của chúng sẽ hình thành; nhìn vào nỗi buồn đang hiện hữu rồi nhìn lại hôm qua để thấy nguyên nhân nỗi buồn đó bắt đầu từ đâu; nhìn vào lòng mình rồi nhìn vào lòng người để hiểu được mức sát thương của một lời nói ác…. nhưng lắm khi chúng ta lại từ chối nhìn cuộc sống từ nhiều phía, có hai mắt nhưng chẳng dùng, nên thường thấy cuộc sống bị nghiêng.
Khi đôi chân đã bị quá nhiều vết thương, nó sẽ biết cách cẩn thận hơn trong từng bước đi. Khi trái tim đã đau đến cùng cực, nó sẽ bắt đầu lành trở lại.
Gai góc ngoài kia, cuối cùng, vẫn không đáng sợ bằng những gai góc trong lòng người.
Người đời, có lẽ chẳng mấy ai nhìn thấy bản thân mình đang mang đầy gai nhọn, ở xa thì vừa buồn vừa lạnh, nhưng mỗi khi đến gần lại vô tình làm tổn thương nhau.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Làm thế nào để có bình an?
Sống an vuiPhàm là người sống trên đời ai cũng muốn trốn tránh khổ đau, tìm cầu bình an cho chính mình. Ngay cả người muốn tự tử, kết liễu sự sống của chính mình thì thẳm sâu trong tâm họ chỉ muốn thoát khỏi khổ đau, tìm đến một nơi thật bình an. Vậy bình an là gì? Nó đến từ đâu? Làm thế nào để có bình an?
Cái vui của người tỉnh thức
Sống an vuiMuốn trở thành người biết tu tỉnh trong mọi hoàn cảnh, trước hết mỗi người cần nhận ra nơi chính mình ai cũng có “đôi mắt sáng” – tức là khả năng nhận biết rõ ràng các sự việc đang diễn ra.
Giữ chánh niệm chính là tạo nền tảng cho hạnh phúc bền vững mai sau
Sống an vuiKhi đói, con người có thể ăn bất cứ thứ gì để lấp đầy bụng, nhưng khi no mới nhận ra có những thứ gây hại. Đến lúc bệnh phát sinh, hối hận cũng muộn màng. Tâm thức cũng vậy.
"An nhiên vô sự" là cảnh giới cao nhất của tâm
Sống an vuiThư giãn, buông xả, nghỉ ngơi hoàn toàn là yếu tố cơ bản không thể bỏ qua trong bất cứ tâm thiền nào.
Xem thêm














