Thứ tư, 24/04/2019 11:03 (GMT +7)

| Hà Nội 34°C /57%

Tịnh Độ tông
DỮ LIỆU
Thứ bảy, 27/02/2021, 15:23 PM

Họa tùng khẩu xuất

Đức Phật dạy: "Ở đời biết bao nhiêu người vì không giữ cái miệng, nói không đúng thời mà phải mang họa như trường hợp con rùa trên đây. Vậy phải nên giữ gìn cái miệng".

Lời Phật dạy quả báo tạo khẩu nghiệp chửi rủa chư Tăng

Thuở xưa, ở trong một cái hồ kia có một con rùa và hai con cò trắng thường lui tới làm bạn với nhau. Năm ấy trời làm đại hạn, suốt một năm trời ròng rã nhưng không có cơn mưa nào cả. Nước ở trong hồ cứ cạn dần vì sự thiêu đốt gay gắt của mặt trời. Cỏ lác trong hồ cũng vàng úa tàn tạ. Có thể nước nóng như một chảo nước sôi, vì thế loài thủy tộc chết lần chết hồi…   

Trong tình trạng đó, chàng rùa ta ngồi đứng không yên và trong đầu luôn luôn suy nghĩ một phương kế thoát thân khỏi cái địa ngục nóng này. May thay! Trong lúc ấy có hai vợ chồng cò đến chơi. Thấy bộ dạng thiểu não của chàng rùa, hai vợ chồng cò ân cần thăm hỏi:   

- Chắc có chuyện gì buồn chăng mà trông bác có vẻ lo nghĩ như thế? Rùa rầu rầu đáp:   

- Hai bác ơi, tôi đang gặp phải đại hoạn, phen này chắc chết mà không còn trông gặp mặt hai bác nữa.

Chàng cò chận lời:   

- Chúng ta là bạn bè thân thiết với nhau, sung sướng cùng chia thì hoạn nạn cùng chịu. Vậy bác hãy cho chúng tôi biết nguyên nhân nào làm bác phiền muộn, họa may chúng tôi có thể tìm phương giải quyết và giúp đỡ bác chăng? Chớ chưa chi mà bác đã than van thất vọng như thế!  

Cổ nhân có dạy: “Họa tùng khẩu xuất” (họa từ miệng ra). Ảnh minh họa.

Cổ nhân có dạy: “Họa tùng khẩu xuất” (họa từ miệng ra). Ảnh minh họa.

Rùa trả lời với một giọng lâm ly thống thiết:   

- Không biết hai bác dạo này làm ăn thế nào, chứ tôi hai hôm nay chưa có lót dạ đến nửa con tép chứ đừng nói tôm cá, vì chúng đã hết trọi! Mà nước cạn dần thế này, trước sau gì cũng không thoát khỏi bàn tay độc ác của lũ chăn trâu. Cách đây 5 năm tôi đã bị chúng bắt một lần, may nhờ một bà già mua và đem đến chùa phóng sinh nên mới sống sót đến ngày hôm nay. Vì thế mỗi lần nghĩ đến tai nạn chết chóc, tôi bắt rùng mình…

Trong lúc chàng cò đang ra dáng suy nghĩ  thì chị cò thương hại hỏi:   

- Sao bác không đi ở nơi khác một phen xem thế nào?   

- Bác thử nghĩ, xưa nay tôi có từng đi đâu, đường sá thì xa xôi nguy hiểm mà việc đi lại của tôi quá chậm chạp, nên tôi nghĩ thà chết nơi chôn nhau cắt rún còn hơn. Bỗng chàng cò ngóng cổ nói lớn lên với một niềm hy vọng:    - Thôi bác khỏi lo! Cách đây mười dặm, có một hồ sen không khi nào cạn mặc dù là lúc trời hạn hán. Chúng tôi sẽ đem bác đến đấy, trước là giải quyết sinh kế mà sau nữa là được gần gũi nhau trong lúc tối lửa tắt đèn… Nhưng chàng rùa vẫn lo ngại nói vẻ thất vọng:   

-  Trời ơi! Mười dặm. Một dặm mà tôi đã đi đến chưa, huống nữa là mười dặm, thôi tôi đành chịu chết vậy!   

- Điều ấy bác cũng không nên lo chàng cò tin tưởng nói - chúng tôi đã có phương pháp; nhưng có điều hơi khó là bác cần phải bình tĩnh và can đảm.   

- Bác nói thử xem - chàng rùa vội vàng hỏi–khó thế nào tôi cũng cố gắng!

Chàng cò giải thích với một điệu bộ quan trọng:   

- Phương pháp như thế này: Hai vợ chồng tôi tha một cái cây mỗi người một đầu. Còn bác thì ngậm ngay chặng giữa, chúng tôi sẽ tha bác đến cái hồ kia. Nhưng có một điều tối quan trọng và nguy hiểm bác phải nên nhớ, là trong lúc chúng tôi đang bay bác phải ngậm miệng chặt vào cây và không được nói năng hỏi han gì mặc dù gặp phải trường hợp nào đi nữa. Chỉ trong vòng nửa giờ là chúng ta sẽ đến nơi. Bác nhớ nhé! Tôi dặn lại: dầu gặp trường hợp nào bác cũng phải ngặm miệng và không được nói năng!

Chàng rùa ra dáng hiểu biết:  

- Thôi tôi nhớ rồi, hai bác xem tôi chẳng bằng con nít, dặn đi dặn lại mãi!   

Sau khi sửa soạn xong, chàng cò lại thiết tha căn dặn lần cuối cùng:   

- Đó, bây giờ bác muốn ho hen hay nói gì thì nói đi. Chớ chốc nữa mà mở miệng thì nguy hiểm lắm đấy! 

Xong đâu đấy, cả ba làm theo ý định.  Bốn cánh vỗ mạnh, hai cặp chân cò duỗi thẳng, chàng rùa rời mặt đất rồi từ từ lên cao, chẳng khác nào chiếc máy bay hai động cơ…   

Bay được một lát mặc dù lần đầu tiên thấy những cảnh kỳ lạ hiện ra trước mắt: đây cánh đồng xanh rì gợn sóng như tấm nhung xanh, kia con sông trắng phau nằm quằn quèo như con bạch xà lượn khúc, và cây cối, nhà cửa… bao nhiêu là cảnh đẹp mắt… Đã bao lâu chàng rùa định mở miệng để hỏi cho thỏa tính tò mò, nhưng may thay, mỗi lần định hỏi, chàng lại sực nhớ đến lời quan trọng của anh chàng cò trắng.

Khẩu nghiệp là nghiệp nặng nhất đời người

Nếu sự đời yên ổn thì nói làm chi, rủi thay, trên đường hành trình của chàng rùa không qua khỏi cặp mắt tinh quái của lũ trẻ.   

Một đứa la lớn:   

- Anh em ơi! Ra coi đây nè! Hai con cò tha một con rùa! A ha! Vui quá! Bọn trẻ đồng la ầm lên. Một thằng lớn nhất trong bọn hét lớn:   

- A ha! Thật giống hai thằng mổng dắt một anh thầy bói. A ha! Thầy bói! Thầy bói! Không dằn được tức giận, chàng rùa định bụng trả lời: "Mặc kệ chúng tao, mắc mớ gì chúng mày. Đồ nhãi con!". Nhưng tội nghiệp thay, vừa mới mở miệng, rùa ta đã rơi xuống và tan thân vì đụng nhằm một tảng đá…   

Đức Phật dạy: "Ở đời biết bao nhiêu người vì không giữ cái miệng, nói không đúng thời mà phải mang họa như trường hợp con rùa trên đây. Vậy phải nên giữ gìn cái miệng".

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

Cùng Phatgiao.org.vn lan toả Đạo Pháp.

Ý kiến của bạn

Ghim trong lòng

Sống an vui 15:36 21/04/2024

Một lời nói nhẹ nhàng, một chia sẻ chân thành, có thể gắn kết những người xa lạ trở nên thân tình với nhau. Nhưng chỉ cần một tiếng bấc, tiếng chì cũng đủ để gây nên sự bất hòa, mất tình giao hảo, thậm chí tạo nên oán thù nếu người tiếp nhận lời nói đó không buông bỏ được.

8 lợi ích của thói quen thức dậy sớm mỗi ngày

Sống an vui 14:24 21/04/2024

Các nghiên cứu khoa học đã chỉ ra nhiều lợi ích của thói quen đi ngủ sớm và thức dậy sớm mỗi ngày, đó là:

Hiệp ước sống chung an lạc

Sống an vui 10:00 21/04/2024

Để sống chung với nhau hạnh phúc lâu dài, để tiếp tục xây dựng tình thương và sự hiểu biết, chúng con, những người ký tên dưới đây, xin nguyện cam kết và thực tập đúng theo những điều khoản dưới đây.

Tàm và quý - Người canh giữ tâm hồn

Sống an vui 09:15 21/04/2024

Đạo Phật dạy chúng ta rất nhiều cách khác nhau để trưởng dưỡng khả năng tự chủ vì một cuộc sống tốt đẹp hơn. Giáo lý của Đức Phật đã chỉ ra rằng cách cơ bản nhất để tự chủ là thông qua các khái niệm Tàm và Quý (“Hiri & Ottappa” trong tiếng Pali).

Xem thêm