Phước với đời khổ
Có bao giờ ta giật mình nhìn lại một ngày trôi qua - ta đã làm gì cho phước lành tăng trưởng? Hay chỉ là tiêu dùng, hưởng thụ, đòi hỏi và buông lung?
Một chén cơm, một giấc ngủ yên, một dòng nước sạch…Tưởng chừng rất đỗi bình thường, nhưng đều ngốn dần kho phước ta mang theo từ những đời trước. Mỗi lần tiêu xài, hưởng thụ xả láng - là một lần âm phước. Mỗi món ngon đưa vào miệng, mỗi tiện nghi ôm lấy thân - là một lần bị trừ đi trong kho phước báu của tự thân.
Người đời quen nghĩ: Có tiền là có tất cả. Nhưng không biết rằng tiền là quả, phước mới là nhân. Tiền hết thì có thể làm lại. Nhưng phước hết rồi, thì ngay cả cái thân cũng chẳng còn, huống gì nói đến tương lai?

Phước là thứ vô hình, nhưng có thật. Giống như ánh sáng không thấy được bằng tay, nhưng lại chiếu rọi vạn vật. Một đời người, nếu không có chút tỉnh thức, cứ mãi mưu cầu vật chất mà không gieo trồng thiện nghiệp, chẳng khác nào đốt một ngọn đèn mà không thêm dầu. Khi dầu cạn, đèn tắt, cuộc đời cũng theo đó mà tắt.
Thế nên, mỗi ngày không phải chỉ để làm việc, kiếm tiền, ăn uống, ngủ nghỉ… mà còn để “tích phước”, “giữ tâm”, “tu sửa”. Tu không phải là chuyện của riêng chùa chiền, mà là việc mỗi người cần làm - như một người bệnh phải tự uống thuốc, không ai uống thay được.
Phước không đến từ những việc lớn lao.
Một nụ cười chân thành.
Một lời tử tế.
Một hành động lặng lẽ giúp đỡ ai đó.
Một lần kiềm tâm khi giận dữ.
Một buổi ngồi thiền lặng nhìn lại chính mình.
Một bữa cơm không sát sinh.
Một lời nguyện lành hướng về chúng sinh.
Đó đều là đang “nạp phước” vào kho báu vô hình của chính mình.
Người có trí không so sánh mình với người khác — vì điều đó chỉ gieo thêm tị hiềm, hơn thua, đố kỵ. Người có đạo tâm chỉ so sánh với chính mình hôm qua:
Hôm nay, tâm có an hơn không?
Lời có hiền hơn không?
Ý có thiện hơn không?
Và cũng xin chớ quên: Những người khiến ta tổn thương, những việc khiến ta bực dọc, đều là bài học cuộc đời gửi đến, để ta học cách buông, cách nhẫn, cách nhìn thấu và vượt qua. Đừng ghét họ, cũng đừng phán xét họ. Hãy biết ơn họ — vì nhờ họ, mà ta biết con đường mình cần sửa lại ở đâu.
Kết lại, xin nhắc một lời tâm tình:
“Người tu chân thật, không phải để hơn ai,
Mà để hơn chính mình – hôm qua.
Không phải để cầu danh,
Mà để từng bước rời xa khổ não.
Không phải để được đời ngợi khen,
Mà để một ngày kia, khi tắt hơi thở cuối cùng,
Có thể mỉm cười rời khỏi cõi trần.”
Nguyện người hữu duyên, biết sớm soi tâm mình, nạp lại phước lành mỗi ngày, tịnh hoá thân khẩu ý, sống thiện, nghĩ thiện, hành thiện.
Nguyện người an, đạo tâm bền vững.
Nguyện người tỉnh giữa đời mộng huyễn.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
12 lời nguyện của Phật Dược Sư
Phật giáo thường thứcPhật Dược Sư vì chúng sanh hiện đời cầu an lạc, còn Phật A Di Đà lại tiếp bước chúng sanh vãng sanh về Cực Lạc. Tuy nhiên dù là vãng sanh Tây phương hay tu tập pháp môn gì, đều phải có thân tâm mạnh khỏe mới có thể thực hành tu trì Phật pháp.
Khi nào lòng từ thật sự là vô lượng tâm?
Phật giáo thường thứcòng từ là sự trao ra không trông đợi hồi đáp. Còn trông đợi phản ứng của cuộc đời thì lòng từ của ta chưa thật sự là vô lượng tâm.
Hạnh nguyện và năng lực gia trì của đức Phật Dược Sư
Phật giáo thường thứcHôm nay, nhân ngày kỷ niệm vía đức Phật Dược Sư Lưu Ly Quang Như Lai, chúng tôi xin nói về mười hai hạnh nguyện của Ngài. Đức Phật Dược Sư còn có tên là Đại Y Vương Phật, Ngài là vị giáo chủ cõi Tịnh Lưu Ly ở phương Đông.
Hồi hướng phước đến người chết có hiệu quả như thế nào?
Phật giáo thường thứcHỏi: Sayadaw nghĩ sao về việc hồi hướng phước đến những người đã chết? Việc hồi hướng ấy có hiệu quả như thế nào?
Xem thêm














