Thứ năm, 02/12/2021, 15:36 PM

Mùa an cư năm đó

Đến chùa học đạo, bòn phước trong mùa an cư, đó là một trong những điều may mắn nhất ở tuổi trẻ của tôi. Nhờ lời dạy của quý sư mà tâm hồn tôi được nuôi dưỡng bằng những chất liệu yêu thương, và cũng nhờ đó, tôi có được một hành trang vững chãi để bước vào đời.

Tôi nhớ hồi nhỏ, lần đầu tiên tôi đi chùa là lúc khoảng 5, 7 tuổi. Bà ngoại dẫn tôi đến chùa gần nhà, vào các ngày lễ lớn của Phật giáo. Tôi không nhớ rõ là lễ Phật đản hay Vu lan, chỉ nhớ, lần đầu tiên đến chốn đông người tôi rụt rè, núp sau lưng ngoại. Nhưng 30 phút sau, tôi kết thân được với ba người bạn mới và chạy nhảy vui chơi khắp chánh điện.

Thuở nhỏ, tôi chỉ nghĩ đến chùa là để được ăn những bữa cơm chay thật ngon, được vui chơi thỏa thích. Nhưng năm 12 tuổi, tôi đã thích và chủ động đến chùa, nhất là vào mùa hè, để rèn cái nết, vì mỗi lần đến chùa, tôi đều được quý sư dạy cho về ngũ giới, việc nên làm, việc cần tránh.

Đôi điều về Phật giáo và tuổi trẻ

Mùa an cư năm đó 1

Đến chùa học đạo, bòn phước trong mùa an cư, đó là một trong những điều may mắn nhất ở tuổi trẻ của tôi. Ảnh minh họa.

Mùa an cư, quý sư cấm túc tu học, tôi cũng “tu ké” một cách đúng nghĩa. Sau mỗi buổi công phu sáng, tôi “lăn” vào bếp phụ quý sư nấu cơm cúng ngọ. Bây giờ, tôi biết nấu các món chay, cũng là học lỏm từ đây. Mùa an cư, không thời công phu tối nào tôi bỏ sót.

Có một kỷ niệm mà tôi không bao giờ quên, đó là khi vào chùa thấy mấy cô, chú Phật tử mặc áo tràng, đồ lam, tôi thích lắm, nhưng nhà nghèo, không có tiền mua. Mùa an cư năm đó, trong lúc chuẩn bị y hậu cúng dường trai tăng, sư phụ đã mót vải, may riêng cho tôi một cái áo tràng. Cả ngày hôm đó, tôi nhảy chân sáo, vui không tả được.

Từ ngày có chiếc áo tràng của sư phụ may cho, tôi luôn nhắc nhở bản thân: “Mình là Phật tử”. Những lúc chênh vênh trong cuộc sống, hay lúc bị ức hiếp, thị phi, tôi nhớ đến lời dạy của sư phụ và quý sư, nhờ đó mà hành động chuẩn mực. Có đôi khi bế tắc, nhớ hình ảnh của sư phụ, rồi niệm danh hiệu Đức Phật Bổn Sư, tôi lại thấy mọi phiền muộn dần tan biến, khúc mắc được tháo gỡ nhẹ nhàng. Đó cũng là lúc tôi biết dừng lại và nhìn kỹ bản thân.

Đến chùa học đạo, bòn phước trong mùa an cư, đó là một trong những điều may mắn nhất ở tuổi trẻ của tôi. Nhờ lời dạy của quý sư mà tâm hồn tôi được nuôi dưỡng bằng những chất liệu yêu thương, và cũng nhờ đó, tôi có được một hành trang vững chãi để bước vào đời.

gg follow

CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT

Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.

STK: 117 002 777 568

Ngân hàng Công thương Việt Nam

(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)

TIN LIÊN QUAN

Tuỳ bút: Bão ở quê xa

Góc nhìn Phật tử 10:00 19/11/2025

Nghe tin đài phát thanh báo quê mình có bão, cơn bão gần bờ. Bất chợt trong lòng cứ chộn rộn mãi. Cuộc điện thoại về nhà vừa dứt nhưng không khỏi lo âu, tôi lặng nhìn kim đồng hồ đang dịch chuyển dần về đêm. Bây giờ là cuối tháng Tám âm lịch, miền Trung quê tôi lại tiếp tục gánh chịu sự hoành hành của những cơn bão.

Nghĩ về những người Thầy

Góc nhìn Phật tử 07:27 19/11/2025

Xin thành kính dâng tặng những người Thầy đã cho con từng con chữ. Xin trọn đời tri ân những người Thầy đã khai tâm mở trí cho con trên đường tìm về Đạo Pháp! “Người Thầy là ngọn nến, đốt cháy mình để thắp sáng nhân gian” (Ngạn ngữ Ixraen).

Phụ nữ làm gì để mang lại phúc báo cho gia đình?

Góc nhìn Phật tử 10:08 21/10/2025

Ngoài các thiện hạnh bố thí, phóng sinh, người phụ nữ có thể bắt đầu tích lũy công đức cho mình và gia đình từ việc tụng kinh, niệm Phật. Tụng đọc kinh Phật chính là khởi đầu đúng đắn trong cuộc đời, giúp người phụ nữ học cách làm người mẹ tốt, con dâu tốt, người vợ tốt.

Tâm sen giữa đời

Góc nhìn Phật tử 15:10 01/10/2025

Đời người như một giấc chiêm bao, sinh-lão-bệnh-tử là điều hiển nhiên không ai tránh khỏi, cuối con đường bóng xế ngả chiều ta rời bỏ nơi đây với bàn tay không. Thế sự đời lại lắm uẩn khúc khó lường trước, thọ báo luân hồi liên miên bất tận như cái ách đã quàng sẵn trên thân.

Xem thêm