Sớm thu sen nở ấm lòng Thiền môn
Sáng nay thu về, thật rõ, thật gần nơi Thiền môn, trên những cánh sen hồng cánh bung cánh ấp ấm ngày tinh khôi, ngọt đời an vui.
>>Phật tử có thể đọc loạt bài về Lời Phật dạy
Hồng sen vương từ nhà Tổ vào đến trà thất của Thầy. Thu ngòn ngọt trên cánh thắm thoáng rung đưa. Ảnh: Lương Đình Khoa
Thu nương khói hương trầm phảng phất, nhẹ tênh, lúc uốn vòng lờ lững, khi vút thẳng thênh thang, nói thầm với tôi rằng: Đừng buộc sen thuộc về mùa Hạ, chỉ nở vào mùa Hạ. Sen nở bốn mùa. Sen nở tự tâm. Tâm thanh khiết và mát lành như sen, sen vẫn sẽ nở hồng ru lòng thiên thanh.
Hồng sen vương theo tôi từ nhà Tổ vào đến trà thất của Thầy. Thu ngòn ngọt trên cánh thắm thoáng rung đưa.
Tâm thanh khiết và mát lành như sen, sen vẫn sẽ nở hồng ru lòng thiên thanh. Ảnh: Lương Đình Khoa
Tôi nâng chén hồng trà sớm nay, mời Thầy, mời thu, khẽ nhấp ngụm nhỏ thư thơi. Thầy khơi bếp trầm nhỏ cho sợi khói thu bay lên, mắt rộn ràng một bình minh.
“Thắp tim lên thắp tim lên
Thắp cho tình người dậy trong ta
Thắp tim lên thắp tim lên
Thắp cho mặt trời dậy trong ta
Yêu thương người yêu thương ta
Yêu luôn những thú hoang rừng già
Yêu bạn bè như yêu ta
Ôi thương quá trái tim Việt Nam” (1)
Trên những cánh sen hồng cánh bung cánh ấp ấm ngày tinh khôi, ngọt đời an vui. Ảnh: Lương Đình Khoa
Những ca từ và giai điệu ấy qua lời hát của các sư cô và những em nhỏ từ một video trong chiếc điện thoại của thầy ngân nga, gõ cửa chào thu, rót vào lòng tôi một dòng suối mát yêu thương.
Tôi có một mặt trời trong tim. Mặt trời hồng cánh sen. Mặt trời ngời tâm Phật. Giữ cho trái tim tôi luôn đập nhịp của thảnh thơi, giữ cho mặt trời tôi luôn sáng ấm muôn người tôi gặp. Tôi tìm thấy mặt trời của mình trong mặt trời của người khác. Người khác lại tìm thấy họ trong mặt trời của tôi. Tôi và họ là một. Là những hạt bụi đủ đầy nhân duyên, là những chồi sen trong bùn lầy ảo mộng, “từ vực sâu nghe lời mời đã dậy” (2), nay nhờ ơn Phật chỉ lối nở mùa Bát Nhã chân như.
Sen nở hồng trong không gian nhà thờ Tổ. Ảnh: Lương Đình Khoa
Niết bàn chẳng ở đâu xa. Niết bàn thật gần, như buổi sớm đầu thu này tôi bên Thầy cùng để tâm tĩnh lặng rạng một bình minh. Với sen hồng, trà thơm. Với bầy cá vàng say nhạc nổi lên, uốn lượn vòng quanh tung tăng như múa, tiễn tôi và Thầy đã chết đêm qua, mừng sớm nay thầy trò ta lại hoài thai, mỉm cười cùng một kiếp sống mới cùng 24 giờ tinh khôi.
Mặt trời hồng cánh sen. Mặt trời ngời tâm Phật. Ảnh: Lương Đình Khoa.
Chú thích:
(1): Lời trong ca khúc "Thương quá Việt Nam" của Phạm Thế Mỹ
(2): Lời trong ca khúc "Cát bụi" của Trịnh Công Sơn.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Bồ Tát Quán Thế Âm trong lòng mẹ tôi
Góc nhìn Phật tửLúc đức Phật thuyết pháp ở thành Tỳ Gia Lê, có một người tên là Ca La Việt, được nhìn thấy tôn nhan của Thế Tôn, sinh lòng hân hoan vô hạn, bèn thỉnh đức Phật đến nhà để có dịp thành tâm cúng dường.
Sát sanh và quả báo hiện tiền
Góc nhìn Phật tửTôi sinh ra và lớn lên tại Nha Trang, nơi có bãi biển nổi tiếng dài và đẹp. Nhà tôi không cách xa biển là bao nên thuở bé tôi thường hay xuống biển bơi lội vẫy vùng mỗi ngày, vì thế nên tôi bơi lội rất giỏi. Cũng nhờ bơi giỏi nên tôi thường lặn ngụp dưới làn nước sâu để đâm cá hay cua ghẹ thường xuyên.
Gặp được Phật pháp là đại phước trong đời
Góc nhìn Phật tửCon cũng bắt đầu tìm hiểu về đức Phật A Di Đà với 48 lời đại nguyện và thế giới Cực Lạc của ngài thông qua sách vở và những lời khai thị của các tổ Tịnh Độ tông. Con đã tìm được đường lối tu hành đúng đắn cho mình, đó là pháp môn Tịnh Độ.
Tuỳ bút: Bão ở quê xa
Góc nhìn Phật tửNghe tin đài phát thanh báo quê mình có bão, cơn bão gần bờ. Bất chợt trong lòng cứ chộn rộn mãi. Cuộc điện thoại về nhà vừa dứt nhưng không khỏi lo âu, tôi lặng nhìn kim đồng hồ đang dịch chuyển dần về đêm. Bây giờ là cuối tháng Tám âm lịch, miền Trung quê tôi lại tiếp tục gánh chịu sự hoành hành của những cơn bão.
Xem thêm














