Thiền của Nhỏ
Beng beng!! Trời ơi! Thời gian sao mà trôi qua nhanh thế! Giờ thiền tới rồi. Đó chính là cái câu nói dường như khá quen thuộc đối với Nhỏ. Nhỏ bắt đầu nôn quýnh, tất bật cả lên, cố gắng làm cho xong mọi chuyện để khỏi phải bị mang tiếng là “chuyên gia” đi trễ.
Nhỏ bắt đầu lăng xăng tìm cái tọa cụ, kèm theo đó là cặp mắt láo liêng, để tự tìm cho mình một chỗ ngồi thật là lý tưởng.
Cả không gian đã bắt đầu tĩnh lặng, tiếng trì niệm danh hiệu Phật-đà vang lên như một sức mạnh nhiệm mầu, phá tan đi bức màn vô minh, sự gò bó, ràng buộc. Để bắt đầu trở về cái trạng thái tĩnh lặng của phúc giây lắng sâu thiền định.

Cũng như mọi người, Nhỏ cũng bắt chân kiết già, hai con mắt lim dim, cố gắng ngồi cho thật nghiêm trang, để khỏi phải bị sự dòm ngó, nhưng thật sự Nhỏ cũng không biết mình phải bắt đầu từ đâu. Ngồi nhớ lại những lời dạy của quý Ngài: Khi tu thiền thì con phải tự tìm cho mình một đề mục để quán chiếu; con phải biết khởi tâm từ bi, tha thứ cho tất cả những ai đã gây oan trái hay khổ đau cho con; con hãy buông xả hết tất cả mọi sự vui buồn, thương ghét, hay tất cả mọi vật chất trên thế gian này để trở về cái giây phúc tĩnh lặng của chính con; hãy biết nghĩ đến cái cảnh khổ đau trong kiếp sống luân hồi mà sanh tâm sợ hãi mong cầu giải thoát; điều quan trọng nhất là con phải biết ghi nhận tất cả mọi vọng tưởng khi chúng đến với con; tâm tâm niệm niệm luôn luôn nhớ tưởng tới Phật là bậc thầy trí huệ sáng suốt để con nương tựa và hãy nhớ kỹ câu này “Không có hạnh phúc gì bằng sự tĩnh lặng của tâm hồn”.
Đúng rồi! chẳng có hạnh phúc gì bằng sự tĩnh lặng của tâm hồn đâu, Nhỏ bắt đầu hít thở thật sâu và tự mỉm cười với lòng mình, mở mắt ra thì thôi rồi! Trời đã bắt đầu chập tối, trước mắt Nhỏ là một màu đen bao phủ. Đưa mắt hi hí! lo nhìn cái đồng hồ, không biết đã sắp hết giờ thiền chưa, Nhỏ lại nghĩ thầm, trời! sao mà lâu đến thế, hai cái chân đã bắt đầu ri rỉ kêu đau, lẫn cái lưng thì cũng than mỏi hoài, biết làm sao đây. Thôi! Nhắm mắt lại để quên đi cơn đau. À! Thôi rồi! Nhỏ đã nhớ ra rồi, đây chính là những vọng tưởng mà các ngài đã dạy. Hít thật sâu, Nhỏ cố gắng lấy lại chính mình, nhưng không hiểu tại sao mọi vọng tưởng suy nghĩ vu vơ lại cứ lăn xăn trong đầu, hay chắc tại vì Nhỏ còn tạp niệm tham, sân, si nhiều quá, hay đây chính là những thử thách mà một khi một hành giả nào cũng đều bắt gặp, phải cố gắng vượt qua và quán chiếu buông xả chúng. Thì ngay đó sự an lạc và hạnh phúc của nội tâm mới thật sự hiển bày.
Nhỏ đã tự hỏi với lòng mình rằng cái giây phút nhiệm mầu đó có xa vời đối với Nhỏ không? Suy nghĩ và cứ tiếp tục suy nghĩ hoài mà chẳng tìm ra được câu trả lời! Mở mắt ra thì thật sự trời đã tối hẳn rồi, xung quanh Nhỏ là cả một khung trời tĩnh mịch, một không gian trầm lắng, cứ êm đềm nhè nhẹ trôi. Còn trong tâm Nhỏ thì lúc nào cũng xao động, mọi vọng tưởng cứ chen chút nhau mà dấy khởi. Vậy sự trở về của nội tâm của giây phút tuyệt diệu đó có phải chính là một khi ta đã dừng lại mọi vọng tưởng hay suy nghĩ đang dấy khởi trong ta.
Nhỏ hiểu rồi! Thôi rồi, giờ thiền cũng đã sắp kết thúc, tiếng kẻng cũng đã bắt đầu vang lên để báo hiệu chấm dứt khóa thiền. Nhỏ chỉ biết mỉm cười và tự nói với lòng mình rằng:Ừ! Tu thiền là thế!.
Nhỏ xin kính chúc cho tất cả mọi người ai ai cũng đều an lạc và hạnh phúc, ai ai cũng đều đạt được phút giây tuyệt diệu và lắng sâu của thiền định, để sự nhiệm mầu đó sẽ mãi lan tỏa khắp trong mỗi tâm hồn của chúng ta.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Tuỳ bút: Bão ở quê xa
Góc nhìn Phật tửNghe tin đài phát thanh báo quê mình có bão, cơn bão gần bờ. Bất chợt trong lòng cứ chộn rộn mãi. Cuộc điện thoại về nhà vừa dứt nhưng không khỏi lo âu, tôi lặng nhìn kim đồng hồ đang dịch chuyển dần về đêm. Bây giờ là cuối tháng Tám âm lịch, miền Trung quê tôi lại tiếp tục gánh chịu sự hoành hành của những cơn bão.
Nghĩ về những người Thầy
Góc nhìn Phật tửXin thành kính dâng tặng những người Thầy đã cho con từng con chữ. Xin trọn đời tri ân những người Thầy đã khai tâm mở trí cho con trên đường tìm về Đạo Pháp! “Người Thầy là ngọn nến, đốt cháy mình để thắp sáng nhân gian” (Ngạn ngữ Ixraen).
Phụ nữ làm gì để mang lại phúc báo cho gia đình?
Góc nhìn Phật tửNgoài các thiện hạnh bố thí, phóng sinh, người phụ nữ có thể bắt đầu tích lũy công đức cho mình và gia đình từ việc tụng kinh, niệm Phật. Tụng đọc kinh Phật chính là khởi đầu đúng đắn trong cuộc đời, giúp người phụ nữ học cách làm người mẹ tốt, con dâu tốt, người vợ tốt.
Tâm sen giữa đời
Góc nhìn Phật tửĐời người như một giấc chiêm bao, sinh-lão-bệnh-tử là điều hiển nhiên không ai tránh khỏi, cuối con đường bóng xế ngả chiều ta rời bỏ nơi đây với bàn tay không. Thế sự đời lại lắm uẩn khúc khó lường trước, thọ báo luân hồi liên miên bất tận như cái ách đã quàng sẵn trên thân.
Xem thêm














