Thương con không đồng đều
Chị sinh được hai thằng con trai, cách nhau hai năm. Nhìn chung đứa nào cũng khỏe mạnh, học giỏi, ngoan và đặc biệt chúng biết thương yêu nhau. Hai đứa có tính cách khác nhau. Thằng anh thì điềm đạm, thiên về nội tâm; trong khi thằng em lại có tính xởi lởi. Nhưng dù tính cách của hai chàng trai nhỏ này có “tương khắc” cũng không thể nào ngăn được rào cản tình huynh đệ, ruột rà. Dù đôi lúc hai đứa có chút không hiểu nhau, hay “trở mặt”. Chỉ mươi phút thôi rồi lại làm hòa.
Con nít hồn nhiên, đáng yêu là thế. Còn người lớn thì khác. Lúc đầu chị thương hai con đồng đều, chẳng thiên vị một ai. Nhưng khi các con càng lớn thì chị lại bên trọng bên khinh. Chị nhận ra thằng út có phần giống tính cách của mình nhiều hơn. Vì vậy mà chị thương nó hơn thằng lớn. Có thể đây không phải là trường hợp hiếm trong xã hội. Cũng rất nhiều ông bố, bà mẹ vì thấy con có tính cách hay gương mặt giống mình thì lại thương nhiều hơn những đứa còn lại. Vì thế mà chị tự an ủi mình rằng “Không sao đâu. Trong nhà phải có đứa được thương nhiều hơn chứ”.
Chính vì cái tư duy thiển cận đó mà tình cảm mẹ con giữa chị và thằng lớn ngày càng xa cách. Dù chị không nói ra nhưng với một đứa trẻ điềm tĩnh, suy nghĩ sâu sắc như thằng lớn thì nó sẽ hiểu được mẹ mình thương ai nhiều hơn.
Thử nghĩ, nhà có hai cậu con trai mà khi đi chợ, chị lại chỉ hỏi thằng út thích ăn quà bánh gì; trong khi thằng lớn ngồi cạnh đấy mà chị không thèm hỏi qua ý con. Và tất nhiên, khi đi chợ về, chị mua quà mà thằng út thích, lại nhiều nữa cơ chứ; trong khi thằng lớn thường được những những thứ không mong muốn. Thằng lớn đạt học sinh giỏi, về nhà khoe với mẹ, chị chỉ ậm ừ cho qua; còn thằng út, chỉ được 10 điểm thôi, chị đã mừng như trúng số.

Chính vì sự yêu thương chênh lệch nên chẳng những tình mẫu tử mà cả tình anh em cũng dần dần rời rạc, không khắng khít như xưa. Biết mình được mẹ yêu thương nhiều hơn nên thằng út không tôn trọng anh mình. Cậu bé thường muốn qua mặt anh trai, cãi lời, giận hờn, dọa mách mẹ... Thậm chí có nhiều lần cậu út còn nói xấu cậu cả trước mặt mẹ. Một người mẹ thật sự, khi con cái tranh luận, cãi nhau, nói xấu về nhau thì cần khuyên nhủ, giảng hòa, tìm hiểu nguồn cơn. Đằng này chị đã vội tin con út mà la rầy con lớn. Dù chị chưa nạt nộ, đánh con; nhưng sự thể hiện thiên vị lộ liễu như thế vẫn khiến cậu cả bị tổn thương.
Chồng chị thấy thế nên khuyên “Em hãy là người mẹ công bằng với các con chứ”, nhưng chị vẫn cố thản nhiên nói: “Đứa nào em chẳng thương! Anh nghĩ đi đâu vậy? Chẳng lẽ máu mủ do em rứt ruột đẻ ra mà lại ghét bỏ sao?”. Chồng chị không nói suông. Anh đưa ra nhiều bằng chứng về cách đối xử giữa hai con để chị không cãi chầy cãi cối. Nhưng nào ngờ chị vẫn có cách biện minh: “Nó là anh thì phải nhường em chứ! Gia đình nào mà không như vậy. Vả lại thằng út thể chất yếu hơn anh mình, nên em quan tâm nó đặc biệt cũng là lẽ thường tình thôi”.
Anh bó tay với cách nghĩ của vợ nên bỏ về phòng nằm. Dù vợ mình đối xử với thằng lớn không được tốt nhưng anh vẫn yêu thương con đồng đều, cố gắng dạy cho chúng hiểu giá trị của một gia đình hoàn hảo là thế nào. Trong đó tình anh em là tôn chỉ đặt lên hàng đầu. Nhưng khổ nỗi anh ít gần con. Những chuyến công tác xa nhà khiến sự giáo dục có phần lơi lỏng. Anh chỉ biết dạy con qua điện thoại với các cuộc trò chuyện ngắn ngủi.
Rồi có một ngày chị cũng nhận ra chân lý của một người mẹ hoàn hảo là như thế nào. Dù là phụ nữ nhưng chị vẫn thích bóng đá, nhất là những giải mang tính quốc tế như World Cup, Euro.
Có lần chị đọc bản tin thể thao Euro 2016 trên báo mạng. Điều làm chị suy nghĩ rất lâu về dòng tin này là câu chuyện một người mẹ tên là Teresa đi cổ vũ cho hai cậu con trai mình đi đá bóng. Trớ trêu ở chỗ người em là Granit thi đấu cho đội tuyển Thụy Sĩ, trong khi anh trai mình là Taulant lại khoác áo cho đội tuyển quốc Albania ở bảng A. Tại sao có điều đặc biệt như thế ở Euro 2016? Vốn dĩ cả hai cùng sinh ra ở Thụy Sĩ nhưng có nguồn gốc gia đình là người Albania ở Kosovo. Vì vậy, cả hai anh em đều có đủ điều kiện để khoác áo đội tuyển cho cả Albania và Thụy Sĩ. Trong trường hợp này, các bà mẹ sẽ làm gì, cổ vũ cho người anh hay người em? Bà Teresa rất thông minh khi cổ vũ cho cả hai đội bóng. Nhưng trên hết, sự thông minh ấy cũng xuất phát từ tình yêu bao la, vĩ đại của một người mẹ thương con vô bờ bến, không thiên vị bất cứ đứa con nào. Và chiếc áo in hình nửa lá cờ Thụy Sĩ cùng với nửa lá cờ Albania trên người đã làm cho bà Teresa trở nên nổi bật trên khán đài qua ống kính của các phóng viên thể thao quốc tế.
Đọc hết bản tin, chị trầm ngâm suy nghĩ hồi lâu. Dường như có một luồng thôi miên nào đó vô hình tác động khiến chị phải suy nghĩ về 13 năm làm mẹ của mình. Suốt quãng thời gian ấy chị đã bỏ qua quá nhiều cơ hội để thể hiện mình là một bà mẹ tuyệt vời. Chị chưa làm tròn vai của mình khi chưa thương yêu con đầy đủ, đồng đều. Chị còn quá kém cỏi so với bà Teresa. Ít ra là ở cách thiên hạ nhìn vào mình như thế nào.
Khán giả coi bà Teresa là một người mẹ mẫu mực, chín chắn trong cách thể hiện tình yêu thương con của mình trước đám đông. Còn chị, hàng xóm đã nhiều lần bàn ra tán vào rằng chị phân biệt đối xử không tốt với đứa con lớn. Đó là chưa nói sự góp ý chân thành từ chồng chị.
Giờ thì chị nhận ra mình cần thay đổi trong cách dạy con, yêu thương con. Muốn cho những đứa trẻ trưởng thành trong sự yêu thương, đoàn kết, san sẻ với những người anh chị em của mình thì ba mẹ phải là nhân tố chính quyết định hình thành phong cách sống.
Chị tự nhủ: “Bắt đầu kể từ ngày hôm nay, mình sẽ yêu thương hai đứa trẻ đồng đều”.
Dù rằng thời gian sẽ trả lời câu nói đó nhưng chí ít chị đã nhận ra khuyết điểm của mình.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
“Hãy nhìn người bên cạnh như thể đây là lần cuối ta được thấy họ”
Phật pháp và cuộc sốngNiệm niệm qua nhanh, chỉ trong khoảng sát-na, chuyển hơi thở đã là đời sau là sự thật đang xảy ra ngay trong chính thân ta, ngay lúc này. Mỗi niệm sinh lên rồi diệt đi nhanh hơn cả tốc độ ánh sáng. Mỗi hơi thở vào là một đời vừa khởi, mỗi hơi thở ra là một đời vừa chấm dứt.
3 người chết não hiến tạng giúp 16 cuộc đời được hồi sinh
Phật pháp và cuộc sốngChỉ trong 2 ngày, 3 người chết não - bằng nghĩa cử cao đẹp hiến tạng của các gia đình và sự tận lực, tận tụy của các thầy thuốc Bệnh viện Hữu nghị Việt Đức - đã hồi sinh, cải thiện cuộc sống cho 16 trường hợp khác.
Thấy rõ cái ta ảo tưởng
Phật pháp và cuộc sốngNiềm an lạc hạnh phúc đích thực chỉ có mặt khi trong tâm bạn hoàn toàn vắng bóng cái ta tham ái, chấp thủ. Khi bạn bị nó ràng buộc và sai sử thì đời sống trở nên lẻ loi, khô cứng và mất hết quyền tự chủ. Cái ta ảo tưởng là ý niệm không thuận theo sự vận hành tất yếu của Nhân duyên, Nghiệp quả.
Hộp cơm chay tử tế giữa đời
Phật pháp và cuộc sốngBuổi sáng, tôi đặt Grab đi làm như mọi ngày. Con đường vẫn quen thuộc, những hàng cây vẫn xanh như cũ, chỉ khác là lòng mình hôm nay nhẹ lạ thường.
Xem thêm














