Tu đúng thì niềm vui sẽ đến
Khi đạo lực mình tăng tiến rồi thì nghiệp quá khứ là điều lợi ích cho việc tu hành ở hiện tại. Có một nhà văn người Pháp đã nói: “ Cảnh khổ là một nấc thang cho bậc anh tài, và là vực thẳm cho kẻ yếu đuối”.
Khi mình tu đúng thì niềm vui sẽ đến nhiều hơn và nghiệp giảm bớt.
Tu là việc chính cũng mỗi người. Chư Phật, Bồ Tát không xen vào mà chỉ gia hộ thôi. Nếu chúng ta gặp những chuyện đau khổ, mà chúng ta đến cầu nguyện với Phật cho điều đau khổ đó hoàn toàn không còn nữa. Mà đổi lại là một niềm vui thì điều đó sai với tinh thần đạo Phật. Vì do nhân quả, nên Phật chỉ phụ một phần thôi, còn cái chính vẫn là cái phước cái tội mình đã gieo và bây giờ phải hưởng quả.
Khi thấy mình quá đau khổ thì Tam Bảo sẽ gia hộ cho nghiệp không tới dồn dập nữa, tới trễ lại một chút cho mình thấy dễ chịu, cho mình thêm sức chịu đựng rồi trả lại một lần nữa, tức là trả làm nhiều lần (trả góp). Chứ không thể nào không trả được. Đó là do mình biết cầu nguyện nhưng còn với người thường không có niềm tin, không cầu nguyện thì phải mua trả thẳng, trả hết một lần. Mình nhờ có quen với Phật nên cho trả góp. Khác nhau chỗ đó.
Con đường tu tập đúng đắn nhất theo sự hiểu biết của tôi
Khi đạo lực mình tăng tiến rồi thì nghiệp quá khứ là điều lợi ích cho việc tu hành ở hiện tại. Có một nhà văn người Pháp đã nói: “ Cảnh khổ là một nấc thang cho bậc anh tài, và là vực thẳm cho kẻ yếu đuối”. Nếu mình là kẻ yếu đuối thì Phật không đưa cảnh khổ tới dồn dập, mình sẽ rớt xuống vực thẳm liền. Vực thẳm này chính là sự chán nản, sự bước lui, không tu nữa. Còn bậc anh tài là người hiểu đạo rất sâu, rất vững.
Sông có thể cạn, núi có thể mòn nhưng niềm tin với đạo thì không bao giờ lung lay, thì người này rất cần cảnh khổ tới để rèn luyện ý chí, hiểu được nhiều điều hơn một người không có cảnh khổ đến. Nghiệp quá khứ là một điều không hay, ví dụ như kiếp trước mình đã từng làm điều sai lầm, nhưng khi mình biết tu và nghiệp quá khứ trở thành quả báo. Nó làm mình khổ, đó là điều rất cần thiết.
Nếu quý Phật tử hiểu đạo sâu thì phải uống đau khổ như là uống nước chanh đường. Chúng ta phải đối diện, đón nhận và sống trong đau khổ để rèn luyện tâm mình và không có trốn tránh. Nếu ai đang đón nhận đau khổ và vẫn cảm thấy vui vẻ, những điều bất hạnh xảy ra mà vẫn an ổn, vẫn cảm thấy hạnh phúc. Người nào làm điều đó thì được gọi là anh tài. Lúc này là cảnh khổ để họ bước lên.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Hãy từ bỏ những nghề tạo ra ác nghiệp
Kiến thức 19:30 04/11/2024Trong cuộc sống, mỗi người có một công việc, một nghề nghiệp riêng. Xét về phương diện tác nghiệp thì những nghề như đồ tể, đao phủ là những nghề tạo ra ác nghiệp, không có lợi ích cho tự thân ở đời này và đời sau.
Cách sám hối ngắn gọn súc tích Phật tử nên biết
Kiến thức 13:30 04/11/2024Phương pháp đọc các bài sám hối, để gọi là đọc đúng, đó là không quá chú trọng việc đọc, mà tập trung vào việc hiểu. Đọc chậm cũng được, đọc vấp cũng được, đọc đi đọc lại một câu, một đoạn cũng được....cốt yếu là để hiểu thật kĩ nghĩa của những lời sám hối đó.
Thực hành thiền Phật giáo
Kiến thức 11:40 04/11/2024Mục đích tối hậu của thiền là giúp tâm ta định và sáng, có thể thấy biết đúng như thật về thật tính của vạn pháp, bản chất của mọi sự vật hiện tượng, cả những hiện tượng vi tế nhất.
“Phàm làm việc gì, trước phải xét kết quả của nó về sau”
Kiến thức 10:00 04/11/2024Những người không nghĩ đến quả mà cứ gieo nhân bừa bãi, thì thế nào cũng gặt nhiều tai họa, gây tạo cho mình những điều phiền phức, có khi làm ung độc cả cuộc đời, cả sự sống. Chỉ có những người nông nỗi, liều lĩnh mới không nghĩ đến ngày mai, mới sống qua ngày.
Xem thêm