Bước ngoặt đầu đời
Nhỏ cầm bút, hồi tưởng lại chặng đường đã trải qua với bao thăng trầm: đắng có, ngọt có, mặn có, nhạt cũng có. Đến thời điểm hiện tại, nhỏ tự hỏi mình rằng đã được gì và mất gì rồi? Ừ thì được một tuổi thanh xuân rực rỡ. Rực rỡ như thế nào thì hãy cùng nghe nhỏ kể:
Mười lăm tuổi - cái tuổi đang bước vào giai đoạn chuyển tiếp giữa cô bé và cô nàng thì nhỏ đã biết tập tành ăn chay. Dù đang đi học nhưng không biết động lực từ đâu mà nhỏ ăn chay nữa. Rồi thì kì thi chuyển cấp từ Trung học Cơ sở sang Trung học Phổ thông cũng gần kề, nhỏ cũng đang cố gắng lắm! Nhưng bỗng nhỏ khựng lại và có chút nặng lòng khi một bạn lớp kế bên bỏ học vì cha mẹ ly hôn, dù bạn học rất giỏi, lại con nhà giàu. Thương thì thương nhưng chỉ là thoáng qua vì không phải là mình. Nhưng cũng chẳng tày gang khi người kế tiếp là nhỏ. Rồi khi vừa hoàn thành kì thi chuyển cấp với tổng điểm sáu môn là 54,5 điểm - nhỏ đạt loại giỏi. Nhỏ phải nghỉ học, thế là ngày ngày nhỏ phải nhìn chúng bạn đi qua chỗ nhỏ bán. À , thì nhà cô bé ấy có sạp rau ở chợ, từ khi ba má nhỏ chia tay thì nhỏ phải ra chợ bán hàng thay má. Cuộc đời thế là sang một trang mới! Có thể nói là đầy chông gai.
Mười lăm tuổi bước ra chợ đời với bao lời dị nghị, dèm pha “Ba nó bỏ đi cưới vợ mới”, hay “Ba có về thăm con không?”,... nó thật sự cảm thấy sợ hãi khi nghe những lời nói như dao cắt ấy từ những người xung quanh. Nhưng biết làm sao đây bởi cõi này là cõi khổ mà, cõi khó chịu đựng, ngọt ít mà đắng nhiều!
Ảnh minh hoạ.
Căn lành quá khứ đã nâng đỡ nhỏ, giúp nhỏ vượt qua từng ngày từng ngày nắng mưa. Nợ nần chồng chất, nào là hụi ngày, hui tháng, hụi năm, hụi lúa,... Ối giời ơi! Nhỏ nhìn lên hỏi ông trời khi nào mới hết nợ? Ra khỏi nhà từ 2 giờ 30 sáng đến 8 giờ tối mới dọn dẹp về nhà. Nghe mà thấy thương nhỏ làm sao! May mà Phật trời phù hộ, các chùa xung quanh thương mà mua hàng giùm nhỏ nên việc buôn bán cũng trở nên thuận lợi hơn. Nhờ giao đồ thường xuyên cho chùa mà cô bé ấy được kết duyên sâu rộng thêm với Tam Bảo. Từ việc bán giá rẻ, cúng dường vài món nhỏ với tâm thành kính mà tinh thần nhỏ vui lên dần, cuộc sống có nụ cười, có ngày mai. Thật đúng với câu “Phật pháp nhiệm màu”. Mà nhiệm màu thật, nhỏ bắt đầu ăn chay, cúng dường, rồi công quả, đi chùa tụng kinh, giờ thì nhỏ chuyển hẳn vào chùa. Phước duyên thay!
Giờ đây, khi ngồi lại nghiền ngẫm những lời Phật dạy, nhỏ thấy vi diệu làm sao:
“Nay vui, đời sau vui
Làm phước, hai đời vui,
Nó vui, nó an vui,
Thấy nghiệp tịnh mình làm.”
Pháp Cú câu 16
Nhỏ mỉm cười! Bụt luôn che chở và ứng hiện xung quanh để giúp đỡ chúng sinh nếu ai thật tâm tu tập, ước muốn thay đổi cuộc đời một cách tốt đẹp hơn. Chỉ cần chân thành, tha thiết cùng với ý chí kiên cường thì dù cho mọi việc có xảy ra như thế nào chăng nữa người có tu tập sẽ đón nhận với tâm thái nhẹ nhàng, tự tại và tĩnh lặng hơn vì đã có Bụt bên mình!
“Ý dẫn đầu các pháp,
Ý làm chủ, ý tạo
Nếu với ý thanh tịnh,
Nói lên hay hành động,
An lạc bước theo sau,
Như bóng không rời hình”
Pháp Cú câu 2
Cảm ơn bước ngoặt đầu đời ấy đã đưa nhỏ gặp Bụt, gặp được những vị Sứ giả Như Lai, gặp được con đường cho đời mình! Nhỏ tự nhủ!
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Phụ nữ làm gì để mang lại phúc báo cho gia đình?
Góc nhìn Phật tửNgoài các thiện hạnh bố thí, phóng sinh, người phụ nữ có thể bắt đầu tích lũy công đức cho mình và gia đình từ việc tụng kinh, niệm Phật. Tụng đọc kinh Phật chính là khởi đầu đúng đắn trong cuộc đời, giúp người phụ nữ học cách làm người mẹ tốt, con dâu tốt, người vợ tốt.
Tâm sen giữa đời
Góc nhìn Phật tửĐời người như một giấc chiêm bao, sinh-lão-bệnh-tử là điều hiển nhiên không ai tránh khỏi, cuối con đường bóng xế ngả chiều ta rời bỏ nơi đây với bàn tay không. Thế sự đời lại lắm uẩn khúc khó lường trước, thọ báo luân hồi liên miên bất tận như cái ách đã quàng sẵn trên thân.
Ký ức ngày khai giảng
Góc nhìn Phật tửSáng nay, ngày 5/9, trên đường đến cơ quan, tôi đi ngang qua một ngôi trường tiểu học. Tiếng trống lễ khai giảng vang lên xen lẫn tiếng nói cười rộn ràng của các em học sinh, âm thanh ấy không chỉ làm bừng lên nhịp sống khu phố, mà còn khẽ gõ nhịp vào trái tim tôi, khiến ký ức tuổi học trò bỗng ùa về như một dòng chảy bất tận.
Phận làm con đừng quên báo hiếu cha mẹ mỗi ngày
Góc nhìn Phật tửBáo hiếu cha mẹ không cần đợi khi trưởng thành, giàu sang mà có thể làm bất cứ khi nào. Bởi thời gian trôi qua, cha mẹ già đi, chúng ta nên yêu thương, chăm sóc cha mẹ từng ngày.
Xem thêm














