Mắc kẹt giữa xa xăm
Có những đứa con nít mãi mãi không chịu lớn. Không phải vì họ cố chấp, mà vì lớn lên rồi, ai sẽ là người nhớ về những điều cũ kỹ đó đây?

Mấy người già ngồi trước nhà, mắt cứ thả miết về phía con đường đằng trước, cứ như đó là chỗ hồi nhỏ họ từng đuổi bắt lũ chuồn chuồn kim, cột chỉ quanh cổ tụi bọ quýt, con cánh cam mỗi bận vô hè. Nắng của ông Trời chém thành từng vệt trên bộ ngựa cũ, ánh sáng bể tràn ra như những ngày thơ dại rớt lăn lóc trong trí nhớ.
Có những đứa trẻ “không bao giờ chịu lớn”. Sáu mươi, bảy mươi tuổi rồi mà còn lục lọi trong ký ức tìm lại miền quê của chính mình. Không phải tìm một thằng nhóc tóc khét nắng, quần xắn tới gối, mà kiếm một cái chạm tay của má khi kéo lại vành nón, tìm một cái gật đầu của ba khi lon ton chạy tới khoe một chiến lợi phẩm. Kiếm một mùi khói lá dừa chụm lửa thấm vô mái tóc, một tiếng kẽo kẹt của cánh cửa bị gió thổi, một cái gạc-măng-rê mầu nhiệm, mở ra là biết bao nhiêu đồ ăn.
Những đứa trẻ già cỗi đó, họ sống trong hai thế giới. Một thế giới hiện tại, nơi cơm ba bữa, xe cộ vùn vụt lướt qua, nhà cửa dựng tầng tầng. Và một thế giới khác, chỗ họ còn là con của ai đó, còn được quở la, còn bị giựt phăng cái tô cơm nguội khi chưa kịp chan mớ cá kho khô khốc.
Những người lớn mắc kẹt trong những ngày lúa đã cắt xong rồi…
Phải, những bờ ruộng đã cắt rồi, sình khô, cỏ cháy, những vết chân cũ đã bị xóa nhòa bởi lớp thời gian dày cui. Cái ti-vi trắng đen ngày xưa giờ nằm chỏng chơ ở góc nhà kho hay vựa phế liệu ai đó - hoặc đã kết thúc sự hiện tồn của mình, màn hình đục mờ, mấy hột mè trong đó chắc đã ngủ quên những giấc trưa thiệt nhàn. Cây tre khô, chỗ cái ăng-ten từng vặn vẹo xoay tới xoay lui để bắt cho được một làn sóng vô tuyến giật giật nhức mắt, giờ mục rỗng, có khi đã ngã xuống bờ ao mà chẳng ai hay.
Họ không chịu bước ra khỏi miền non nước đó, vì lúc rời đi, họ sẽ không còn là họ nữa. Cũng như khi chiếc ghe rời bến, sóng nước nhấn chìm bóng dáng cũ kỹ của nó, không một ai biết nó từng là tất cả của những ngày rong ruổi nước sông, từng mang trên mình giấc mơ của một đứa trẻ xứ sình lầy nước mặn.
Có những đứa con nít mãi mãi không chịu lớn. Không phải vì họ cố chấp, mà vì lớn lên rồi, ai sẽ là người nhớ về những điều cũ kỹ đó đây? Ai sẽ còn nhắc tới một buổi trưa má ngồi vá áo dưới giàn bầu xanh lúc lỉu, một chiều ba cúi nhổ từng bụi cỏ lẫn trong đám rau lang xanh mềm thiệt ngon? Ai sẽ là người kể lại giấc mơ đời một thời kim bạc, khi trái đất vẫn còn nhỏ xíu như cái sân sau nhà, và mọi thứ đều có thể kiếm lại, chỉ cần chạy vòng một hơi là tay thơ liền chạm tới?
Mà khoan,
thinh lặng đã!
hình như có tiếng gì đó?
à…
“Ầu ơi… ăn chi ngon bằng cơm với cá
ai thương bằng tình mẹ thương con”.
CÙNG NHAU XIỂN DƯƠNG ĐẠO PHẬT
Tuân theo truyền thống Phật giáo, chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục Phật giáo phi lợi nhuận. Khả năng duy trì và mở rộng dự án của chúng tôi hoàn toàn phụ thuộc vào sự hỗ trợ của bạn. Nếu thấy tài liệu của chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên góp một lần hoặc hàng tháng.
STK: 117 002 777 568
Ngân hàng Công thương Việt Nam
(Nội dung: Họ tên + tài thí Xiển dương Đạo Pháp)
TIN LIÊN QUAN
Dành cho bạn
Lợi ích sức khỏe không ngờ khi uống đậu đen lá dứa thường xuyên
Sống an vuiUống đậu đen lá dứa thường xuyên có thể hỗ trợ giảm cân, ổn định đường huyết và thải độc gan…
Cách nhận biết dầu ăn kém chất lượng cực đơn giản
Sống an vuiDầu ăn giả, kém chất lượng trên thị trường có thể gây ra nhiều nguy hại sức khỏe, vậy làm thế nào để phân biệt dầu ăn kém chất lượng và dầu ăn nguyên chất?
Đối diện cái chết không sợ hãi
Sống an vuiChết là sự kiện duy nhất chắc chắn sẽ xảy ra trong đời nhưng lại là việc mà con người ít được chuẩn bị nhất. Con người lập kế hoạch và sửa soạn cho vô số sự việc khác nhau – thi cử, hôn nhân, giao dịch kinh doanh, xây dựng nhà cửa… – mặc dù chẳng bao giờ người ta có thể biết chắc rằng những kế hoạch ấy có trở thành hiện thực đúng như mong muốn của họ hay không. Cái chết thì khác, nó có thể đến vào bất cứ giờ phút nào, sớm hay muộn.
Tập thở, tập an
Sống an vuiCó những ngày ta bước ra khỏi nhà với đôi vai nặng trĩu, thấy phố xá đông mà lòng mình lại chật hẹp.
Xem thêm














